Một tiếng sau, Trang Hải và Chu Phong cùng rời khỏi Cục cảnh sát, cảnh sát không có bất kỳ lý do gì để giữ bọn họ ở lại.
“Lời nguyền rủa vẫn chưa kết thúc.” Trang Hải nói với Chu Phong.
“Cái gì!” Chu Phong hoảng sợ.
“Mày quên rồi sao, còn có một người nữa cũng xem chiếc đĩa này.” Trang Hải nói.
Đột nhiên Chu Phong nhớ ra, Cố Dương - bạn của bọn họ cũng tham gia vào chuyện này.
“Nhất định phải bảo nó copy thêm một bản nữa.” Trang Hải nói.
Chu Phong gật đầu: “Hy vọng đây là cái cuối cùng.”
“Chỉ cần nó copy thì tất cả đều kết thúc.” Trang Hải d,0dylq.d nhìn lên trời, thở ra một hơi thật sâu.
Buổi chiều ba ngày sau, trong một công trình kiến trúc bỏ hoang tại vùng ngoại thành, có một người đàn ông toàn thân mặc đồ đen đang ngồi trong một căn nhà bằng gạch ngói vừa tối vừa đổ nát.
Anh ta lo lắng nhìn về phía cửa, chân không ngừng rung, dường như đang đợi một người xuất hiện.
Ba giờ, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
Người đàn ông mặc áo đen đứng lên ngay lập tức, nhanh chóng mở cửa ra, một người đàn ông đội một chiếc mũ thể thao và đeo kính râm liền đi vào.
Cửa đóng lại lần nữa, trong phòng lại tối đen như cũ.
“Cậu có thể đến đúng giờ như vậy, cho thấy kế hoạch của chúng ta đã thành công.” Chủ tiệm cởi áo khoác của anh ta xuống, lộ ra vẻ cực kỳ hưng phấn.
“Hy vọng chúng ta gặp nhau ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thoai-u-minh-quai-dam/3282455/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.