Ngoại truyện 1: Câu chuyện ác mộng.
Nhất định phải công nhận, thời tiết giống như buổi chiều hôm nay, nếu không đi dạo phố cùng bạn gái, ăn thử quà vặt, uống đồ uống trái cây đông lạnh, thật sự là quá có lỗi với chính mình rồi.
Ít nhất thì Ôn Diên cảm thấy như vậy: Ông xã ở công ty, con thì ở trường, mà buổi chiều cô lại không phải đi làm - như vậy thì còn chờ gì nữa?
Cô tao nhã ngồi trên ghế sofa, bấm số điện thoại của Chu Linh - tuy không phải là người bạn tốt nhất, nhưng có thể chắc chắn là, buổi chiều Chu Linh rất rảnh rỗi.
Sau ba tiếng tút tút, điện thoại có người nhận.
“Này, Chu tiểu thư yêu quý, buổi chiều có rảnh không?” Ôn Diên dùng âm thanh ngọt ngào nói.
Đầu bên kia điện thoại truyền tới tiếng thở dốc của một người phụ nữ, qua vài giây đồng hồ, Ôn Diên nghe được tiếng dường như là hét lên của Chu Linh: “Trời ạ! Thật sự xảy ra rồi! Trời ạ, mình nên làm gì đây?”
Ôn Diên cảm thấy khó hiểu: “Hả, Chu Linh? Cậu sao thế?”
Chu Linh vẫn lặp lại câu nói kia, dường như cô ấy còn khóc nức nở: “Ôi trời ơi! Rốt cuộc mình nên làm gì đây? Mình... Ôi, trời ạ!”
Ôn Diên ngồi dậy từ trên ghế sofa: “Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Chu Linh, cậu bình tĩnh một chút!”
Qua nửa phút, Chu Linh ở đầu bên kia điện thoại cũng bình tĩnh lại, cô thở ra một hơi thật dài: “Ôn Diên sao? Mình... Mình thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thoai-u-minh-quai-dam/3282449/quyen-4-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.