Editor: Rùa Kười
----
Buổi tối trước khi đi ngủ, Cát Lôi đang chuẩn bị tắt đèn, Địch Lỵ nắm lấy tay anh nói: “Từ từ.”
Cát Lôi quay đầu lại hỏi: “Honey, còn có chuyện gì sao?”
Địch Lỵ gật đầu một cái: “Chúng là nói chuyện một lúc có được không?”
“Đương nhiên là được.” Cát Lôi nửa nằm trên giường, lưng tựa vào thành giường: “Em muốn nói với anh chuyện gì?”
“Về căn nhà này.”
Cát Lôi khẽ nhìu mày một cái, khó mà phát hiện ra.
“Em muốn biết điều gì, Địch Lỵ?” Anh khắc chế tính cách, hỏi.
“Anh đã từng nói với em, căn nhà này là do tổ tông nhà anh truyền lại - Vậy anh có biết rốt cuộc nó được xây năm nào không?”
“Anh không biết, anh chưa từng hỏi những chuyện này.”
“Ngày xưa anh và cha mẹ anh đều cũng nhau ở đây, đúng không?”
“Phải.”
“Sau khi ba anh mất, tại sao anh không đến đây ở?”
“Sau khi tái giá thì mẹ anh đi đến nơi khác sống, còn anh -- anh từng nói với em rồi, chỗ này cách nơi anh làm việc quá xa.”
“Anh nói là, từ lúc hai mươi bảy tuổi kế thừa ngôi nhà này cho đến bây giờ, tổng cộng thời gian là ba năm, anh đều chưa từng sống sở đây?”
“...Đúng vậy.”
“Thế còn Tạp Tư? Anh nuôi nó mấy năm rồi?”
“Ngày đầu tiên tới đây không phải anh đã nói với em rồi sao? Từ lúc nó còn là một con chó nhỏ xíu thì được ôm tới nhà anh, đã được mười năm rồi.”
Cát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thoai-u-minh-quai-dam/3282435/quyen-3-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.