Hai ngày sau, Mai Đức và Viên Tân cùng giúp Trịnh Tiệp lo tang sự cho Dư Huy. Chuyện Dư Huy tự sát đã dấy lên một trận sóng gió không nhỏ, tin đồn lan ra toàn thành phố. Trịnh Tiệp cho rằng chuyện này chưa được làm sáng tỏ, cho nên đám tang cũng rất đơn giản, chỉ có vài người bạn thân đến phúng viếng. Ba ngày sau tang sự của Dư Huy cũng đã được xử lý xong.
Mai Đức cùng Viên Tân đều cảm thấy không có lí do gì phải ở lại thành phố C nữa, sau khi chào từ biệt Trịnh Tiệp bọn họ dự định sẽ rời đi.
Từ nghĩa trang trở về, Mai Đức nói: “Chúng tôi nên đi rồi.”
Trịnh Tiệp ngẩng đầu nhìn anh.
“Đối với việc xảy ra gần đây, tôi và Viên Tân đều rất lấy làm tiếc. Chúng tôi không biết nên nói cái gì mới phải... Chỉ có thể xin cô cố nén bi thương mà thuận theo tự nhiên.”
Ánh mắt của Trịnh Tiệp hướng về phía trước, dường như đang lặng im suy nghĩ.
“Nếu không còn gì cần chúng tôi giúp thì...”
“Không.” Trịnh Tiệp xoay mặt nhìn Mai Đức, “Tôi muốn nói chuyện với các anh.”
“Nói chuyện... Dĩ nhiên, thế nhưng...” Mai Đức không biết Trịnh Tiệp muốn nói chuyện gì với bọn họ.
“Bây giờ các anh có thể đến nhà tôi một lúc được không?”
Mai Đức và Viên Tân cùng liếc nhau một cái, nói: “Được.”
Lại ngồi trong phòng khách ở nhà Dư Huy, thế nhưng Mai Đức lại mơ hồ có chút bất an.
Trịnh Tiệp vẫn ngồi đối diện với bọn họ trên ghế sofa, ánh mắt cô xem xét kĩ càng đánh giá Mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thoai-u-minh-quai-dam/126458/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.