Edit: Shin-sama
Mai Đức cau mày, anh chậm rãi mở to mắt.
“Mày nhớ rồi chứ gì?” Viên Tân bên cạnh hỏi.
Mai Đức mặt không đổi sắc, ánh mắt dại ra: “Mười năm, gần như tao đã quên chuyện này. Nhưng vừa rồi, chúng hiện hữu sống động trong đầu tao.”
Anh đột nhiên quay đầu, nhìn thẳng Viên Tân:“Mày còn chưa nói cho tao biết, vì sao mày lại muốn nhắc tới chuyện này? Rõ ràng trước kia chúng ta đã giao ước vĩnh viễn không đề cập đến!”
Viên Tân nhìn ánh mắt anh:“Mày có biết hôm nay là ngày mấy không?”
Mai Đức nghĩ nghĩ, nói:“Mười bốn tháng bảy.”
Viên Tân nhìn theo anh, không nói gì.
Mai Đức sửng sốt vài giây, bỗng nhiên hít sâu một hơi:“Trời ạ......”
“Mày nghĩ ra rồi chứ? Tao biết, mày cũng giống như bọn tao, vĩnh viễn không thể quên được cái ngày ấy.”
Mai Đức suy nghĩ:“Nhưng mà, tao nhớ rõ cái ngày thầy gặp chuyện không may đó, rõ ràng là ngày mười ba tháng bảy.”
“Không sai, chính là ngày mười ba tháng bảy.”
“Vậy thì sao? Ý mày là thế nào?”
“Mày không nhớ vừa rồi ta đã nói, đêm qua tao vừa giải phẫu một thi thể chết đuối à?”
Mai Đức theo bản năng lùi thân mình lại phía sau một chút, anh cảm thấy phía sau lưng chạy dọc một đường ớn lạnh:“Chẳng lẽ...... Mày muốn nói......”
“Hãy nghe tao nói, bốn giờ sáng nay, công an cục đồng sự gọi điện thoại đến nhà tao, nói rằng phát hiện một thi thể chết đuối, bảo tao lập đến để xem xét...... Tao vốn không để ý những chuyện khác thường – nhất là trong lúc làm việc. Vì thế, tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thoai-u-minh-quai-dam/126454/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.