Edit: Kaori Hương
Beta: Shin-sama
Trong hồ nước này có rong rêu, mày quên rồi sao? Lúc còn nhỏ ba tao đã dặn,bảo tao không bao giờ được bơi lội trong cái hồ nước này. Chắc chắn thầy Thiện đã bị rong rêu cuốn lấy.!”
“Trời ơi! Bây giờ chúng ta nên làm cái gì đây?” Dư Huy hoảng hốt.
Mai Đức thở hổn hển nhìn quanh bốn phía một lần nữa, sau đó nhanh chóng cầm quần áo và giày sandal vừa cởi của thầy Thiện, thấp giọng nói:“Chúng ta mau rời khỏi nơi này!”
Bốn người chạy mất mạng lên sườn núi, lại chạy đến bên phía cây rừng sâu trong núi. Nơi này rất ít có người đến.
Mai Đức cẩn thận quan sát chung quanh, xác định rằng không có người phíasau, cậu ta thả quần áo và giày sandal của thầy xuống, ôm một đống lákhô phủ lên trên, nhỏ giọng nói:“Người nào trong tụi bây có diêm?”
“Mày muốn làm gì?” Viên Tân hỏi.
“Tất nhiên là thiêu hủy mấy thứ này! Nhanh lên! Tao không chắc rằng có người nào sắp đến nơi này hay không.”
“Mày...... Mày muốn, giấu diếm chuyện này?” Viên Tân lùi về phía sau vài bước.
Mai Đức tiến về phía trước một bước, cậu ta gắt gao nhìm chăm chằm vào mắtcủa Viên Tân: “Mày cho rằng chúng ta cách nào khác nữa sao?”
“Tao...... Tao không biết.” Viên Tân lắc đầu liên tục, trong ánh mắt tràn đầy bối rối.
“Nghe,” Mai Đức xoay người nói với Lý Viễn và Dư Huy,“Hiện tại chúng ta cầntỉnh táo trở lại, chuyện này đã xảy ra, không thể thay đổi.”
Lý Viễn và Dư Huy không dám nói lời nào, liên tục thở mạnh.
“Không thể nghi ngờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thoai-u-minh-quai-dam/126451/quyen-1-chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.