Sáng hôm sau.
Lâm Đình đưa tay dụi dụi đôi mắt nhập nhèm của mình, định xuống giường đi rửa mặt cho tỉnh ngủ thì lại không thể đi được. Cô nhíu mày nhìn người đàn ông bên cạnh, lại nhìn xuống tay mình, một màu trắng bạc sáng rực đập vào mắt. Lâm Đình có chút giật mình, lại một lần nữa nhìn Bạch Tử Hiên. Cô lấy một nhúm đuôi tóc ở đầu mình, quơ quơ trước mũi Bạch Tử Hiên.
Bạch Tử Hiên đang ngủ, đột nhiên thấy trước mũi ngứa ngứa, anh đưa tay gãi gãi thì bị đánh, cú đánh tuy không mạnh lắm nhưng cũng đủ khiến anh tỉnh giấc. Anh híp mắt nhìn cô, ngái ngủ nói:
- Có chuyện gì vậy vợ?
Lâm Đình nâng tay phải của mình, trừng mắt nhìn Bạch Tử Hiên.
- Thế này là thế nào?
- Ồ vợ bị tên cảnh sát nào bắt đấy?
Bạch Tử Hiên nhìn chiếc còng số 8 đang móc vào tay phải của cô và tay trái của anh, ngây ngô hỏi.
- Đừng có mà giả ngu, mau mở ra nhanh, nếu không thì đừng trách tôi độc ác.
Lâm Đình trừng mắt nhìn Bạch Tử Hiên, trừng đến nỗi mà hai con ngươi của cô suýt nữa thì rớt ra khỏi tròng mắt, lạnh lùng ra lệnh. Thật không ngờ hắn ta lại là cảnh sát.
Bạch Tử Hiên nghe vậy cũng nhanh chóng bỏ ngay cái bộ mặt giả ngu, nghiêm túc nhìn cô nói:
- Hình như em không để tâm đến lời nói của tôi?
- Lời gì? Tôi không biết, cũng không quan tâm, anh mau tháo cái này ra.
Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thoa-man-em-chua/2792476/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.