- Đại nhân!
Chu Ban đầu nhìn qua Diệp Tiểu Thiên, kêu một tiếng “đại nhân”, nước mắt liền tuôn trào. Giờ khắc này, gã thất vọng vô cùng với tri huyện, với quan phủ và với triều đình.
Tề Mộc nhìn Diệp Tiểu Thiên cười lạnh một tiếng, thuận tay lấy ra một thỏi bạc từ trong tay áo ném lên bàn xử án, “keng” một tiếng đánh nát nghiên mực.
Tề Mộc dương dương đắc ý đi ra cửa, Từ Lâm lập tức như chó ngoan đi theo sau mông y, mà Diệp Tiểu Thiên vẫn như cũ, đứng ở cửa ra vào.
Tề Mộc đi đến bên cạnh Diệp Tiểu Thiên, dừng bước nhìn hắn vài lần, hỏi Từ Lâm:
- Người kia là ai?
Từ Lầm trơ mặt nói:
- Tiểu nhân cũng không biết, bất quá nhìn bộ dạng giống như... tên hề.
Tề Mộc cười nói:
- Vở hài kịch tốt, đại gia ta thích xem hí kịch. Năm sau sinh nhật ta, nhớ đem tiểu tử này tìm đến cho ta vui vẻ một chút.
Từ Lâm cúi đầu khom lưng mà nói:
- Dạ dạ dạ, tiểu nhân nhớ rõ rồi. Một tên hề mà thôi, so với thân phận Chu Ban đầu kia hơi rẻ, khoảng ba xâu tiền?
Tề Mộc nguýt hắn một cái, nói:
- Tề gia ta sao có thể keo kiệt như vậy? Mời hắn đến biểu diễn tại nhà một ngày, thế nào cũng phải cho một lượng bạc.
- Ha ha ha.
Tề Mộc ngửa mặt lên trời cười to, bước ra khỏi đại đường. Từ Lâm tranh thủ thời gian đi trước một bước, nhặt một cây dù ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thien-tu/1967290/quyen-3-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.