Lúc Triển Ngưng Nhi đến huyện nha, bên ngoài đã đông nghịt người, còn náo nhiệt hơn cả cảnh rao bán thức ăn ngoài chợ. Tình cảnh như vậy tất nhiên càng khiến Triển Ngưng Nhi thêm xấu hổ và tức giận không chịu nổi. Khoản nợ này nàng đương nhiên tính lên đầu Diệp Tiểu Thiên, cũng vì thế mà càng hận Diệp Tiểu Thiên thấu xương.
Dựa vào tính cách dữ dằn kia của Triển Ngưng Nhi, quả quyết không âm thầm bỏ chạy vì xấu hổ, đổi ngày khác tìm Diệp Tiểu Thiên tính sổ. Cách làm của nàng rất trực tiếp, nàng trực tiếp ra lệnh cho tùy tùng của mình:
- Lên gõ cửa, muốn huyện nha lập tức giao tên khốn kia ra đây, nếu không, bổn cô nương sẽ xông vào.
Triển Ngưng Nhi còn chưa nói xong, cửa huyện nha vốn đóng chặt liền ầm ầm mở ra. Diệp Tiểu Thiên để vai trần, rất lưu manh mà đi ra.
Triển Ngưng Nhi vừa thấy Diệp Tiểu Thiên, quả nhiên là đỏ mắt khi nhìn thấy kẻ thù, rất nhanh nàng phóng đao về phía Diệp Tiểu Thiên, lại không nghĩ tới tốc độ của Diệp Tiểu Thiên còn nhanh hơn nàng, vừa nhìn thấy nàng, lập tức xông về phía nàng, đột nhiên dừng lại cách xa nàng ba trượng, kêu lớn:
- Ta nhớ ra rồi!
Một câu nói không đầu không đuôi này, đã gợi lên lòng hiếu kỳ của Triển Ngưng Nhi. Triển Ngưng Nhi đột nhiên dừng bước, hỏi:
- Ngươi nghĩ ra cái gì?
Khí thế Diệp Tiểu Thiên nghiêm nghị chỉ vào mũi nàng nói:
- Ngươi, nuốt lời!
Triển Ngưng Nhi ngẩn ngơ, kinh ngạc nói:
- Ta?
Diệp Tiểu Thiên dùng sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thien-tu/1967262/quyen-3-chuong-8.html