Diệp Tiểu Thiên mang theo một nhà ba người đi vào một quán ăn nhỏ. Lý Vân Thông cùng vài tên nha dịch khác theo đuôi phía sau.
Chưởng quỹ đang răn dạy một tên tiểu nhị:
- Làm việc phải chịu khó, lúc không có khách thì phải lau bàn. Xếp lại mấy băng ghế, kịp thời vẩy nước quét bụi trên mặt đi. Trông thấy bàn của khách đang thiếu rượu thịt thì đi tới kịp thời hỏi một câu, ngươi có thể bán nhiều hơn một vò rượu, nhiều hơn vài dĩa đồ ăn. Nói chuyện với khách ngọt một chút, ngươi tận lực gọi người ta một tiếng đại gia cũng đâu mất miếng thịt nào của ngươi. Đúng rồi, ngươi biết nói tiếng Di chứ? Hôm qua có một tên đần kia chỉ nói được vài câu tiếng phổ thông, còn nhầm ta thành tiểu nhị trong tiệm.
Diệp Tiểu Thiên vội vàng quay người lại:
- Tiệm này không sạch sẽ gì cả, chúng ta qua tiệm kia.
Chưởng quỹ nghe xong lập tức chỉ vào tên tiểu nhị kia nói:
- Ngươi xem, lại để cho khách chán ghét rồi. Tranh thủ thời gian lau bàn đi!
Răn dạy tiểu nhị xong, chưởng quỹ kia bước nhanh ra cửa. Diệp Tiểu Thiên đi vào một quán ăn khác. Chưởng quỹ tiệm này mặc một bộ đồ vải thô ngắn màu xanh đạp. Trên đỉnh đầu quấn khăn xanh. Vai vắt một cái khăn tay, còng lưng xuống khiêm tốn nghe hắn gọi món. Chưởng quầy kia vừa đuổi theo tới nơi đành hậm hực quay về.
Diệp Tiểu Thiên nói với chưởng quỷ:
- Ba phần điểm tâm.
Chưởng quỹ kia liên tục đáp ứng, đi vào bếp phân phó.
Lý Vân Thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thien-tu/1967229/quyen-2-chuong-14.html