- Ôi, đây là ai vậy. Tối lửa tắt đèn còn ngồi ở ngay cửa ra vào nhà chúng ta, muốn hù chết người hả?
Nghe thanh âm nheo nhéo, hình như là của phụ nhân.
Người này cầm đèn lồng, rọi sáng mặt Diệp Tiểu Thiên, rồi hạ đèn xuống. Người này vừa đứng đấy, giơ giơ đèn lồng trước mặt Diệp Tiểu Thiên làm hắn không thấy được gì hết, vừa hạ lồng đèn xuống, một gương mặt to đùng xuất hiện trước mặt Diệp Tiểu Thiên làm Diệp Tiểu Thiên hoảng sợ.
Là một gương mặt to đùng trắng bệch, từng lớp phấn còn rơi rớt, một đôi mắt bôi đen chớp chớp liên tục nhìn Diệp Tiểu Thiên.
Miệng cười toe toét, cái miệng anh đào nhỏ bôi son đỏ chót.
- Quỷ a!
Dù là Diệp Tiểu Thiên lớn mật đến mấy cũng không kìm được mà gào lên, thiếu chút nữa ngất đi.
- Quỷ cái đầu của ngươi đó!
Người nọ duỗi một ngón tay mập mạp chỉa vào đầu Diệp Tiểu Thiên, Diệp Tiểu Thiên nhất thời trời đất quay cuồng, cũng không biết là vì hắn sợ hay là vì ngón tay như củ cà rốt kia chọt vào đầu.
- Ta hỏi ngươi... ngươi ngồi im lặng trước cửa nhà ta làm gì? Hả...
Người nọ rút “củ cà rốt” lại, ngắt bông hoa lan rồi yểu điệu nói:
- Ta biết rồi, ngươi... chẳng lẽ tới xin việc.
Diệp Tiểu Thiên giờ đã nhìn ra người này không phải quỷ, mà là một nam nhân, chỉ không rõ là vì sao gã lại trang điểm diêm dúa như vậy, so với nữ nhân còn quá mức hơn. Diệp Tiểu Thiên đang đứng lên rời đi, nghe xong hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-thien-tu/1967219/quyen-2-chuong-9.html