Cố Tích Triều gặp Hải Đông Thanh, tiên phong của Hoàn Nhan Trữ Lan, ở cách ngoài thành 40 lý. Việc đại quân xuất phát giữa đêm khuya khiến Hoàn Nhan Chiêu trong lòng nảy sinh chút nghi hoặc, theo lý, không ai nhìn thấu được kế hoạch của y, chẳng lẽ là Thích Thiếu Thương?
Y yên lặng cắn môi, dây cương quấn quanh ngón tay, tựa hồ không xác định được chủ ý.
Từ giữa đám binh lính nhanh chóng vây lấy y đột nhiên xuất hiện một người, Hoàn Nhan Trữ Lan đã tới.
“Hoàn Nhan Chiêu, phụ vương ta đâu?” Hoàn Nhan Trữ Lan thấy Hoàn Nhan Chiêu liền trở nên trấn định hơn rất nhiều, Hoàn Nhan Chiêu dám can đảm đơn độc tiến đến chỗ nàng, phụ vương hẳn vẫn còn sống.
Mà ánh mắt Hoàn Nhan Chiêu lại lạc ở trên người bên cạnh Hoàn Nhan Trữ Lan – Thích Thiếu Thương!
Thích Thiếu Thương tự nhiên đã chăm chú nhìn y, ánh mắt mang theo thống khổ. Sự xuất hiện của y đã nói lên rằng Hoàn Nhan Tân Nam hẳn đã chết trong tay y! Vẫn không kịp…
“Hoàn Nhan Chiêu!” Hoàn Nhan Trữ Lan lần thứ hai hô to tên y, thanh âm đã nhuốm chút run rẩy.
“Vì sao ở đây?” Cố Tích Triều lại chỉ thật sự nhìn Thích Thiếu Thương, nhẹ giọng hỏi hắn, nhẹ nhàng mà giống như tiếng thở dài.
“Muốn ngăn cản ngươi lại tiếp tục sai lầm.” Thích Thiếu Thương lẳng lặng nói, thực mệt mỏi, “Nhưng vẫn là… chậm một bước.”
Hoàn Nhan Trữ Lan nghe xong câu này, tưởng chừng sét đánh ngang tai, dưới chân như nứt ra một cái hố lớn, nàng đã rơi xuống vực sâu không đáy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tham-thien-truong-dang/764720/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.