“Ngươi nói cái gì? ‘Toái mộng vọng ngôn’? Đúng là ‘Toái mộng vọng ngôn ’, không nhầm chứ?” Hoàn Nhan Liệt đột nhiên đứng lên, chỉ cảm thấy hai tay đều phát run.”Chiêu… Chiêu bên người sao lại có ‘Toái mộng vọng ngôn’! Ai cho Chiêu? Ta muốn giết cả cửu tộc hắn!”
“Tam hoàng tử, hiện tại không phải lúc nên nói điều này! Ta lo lắng bên người Thập Thất Hoàng tử không chỉ có một ‘toái mộng vọng ngôn ’, liệu ngài có…” A Khấu còn bình tĩnh hơn Hoàn Nhan Liệt.
“Sẽ làm! Nhất định sẽ làm!” Hoàn Nhan Liệt đã xông ra ngoài, hét lớn, “Chuẩn bị ngựa! Ta phải lập tức tiến cung! Chuẩn bị ngựa cho ta!”
Mới vừa lên ngựa, Hoàn Nhan Liệt liền dùng sức kẹp chân vào bụng ngựa, quất một roi mạnh vào hông nó, con ngựa kia rõ ràng không ngờ tốc độ của nó mà vẫn còn bị người bức giục như thế, hí lên một tiếng rồi như mũi tên phóng ra ngoài.
Lúc ra roi thúc ngựa tới được hoàng cung, quần áo Hoàn Nhan Liệt toàn bộ đều đẫm mồ hôi, A Khấu đi theo hắn cũng giống như vậy. Thế nhưng Hoàn Nhan Liệt không thấy người hắn muốn gặp ở Ngọc Sâm Cung của Hoàn Nhan Chiêu.”Thập Thất Hoàng tử đâu? Chiêu đã đi đâu rồi?”
Đám nội thị cùng cung nữ trong cung bị chất vấn đều câm như hến, á khẩu không trả lời được.
“Chủ tử của chính mình đi nơi nào cũng không biết, các ngươi làm việc sao mà kém như vậy?” A Khấu cũng tức giận, “Các ngươi có đầu óc không vậy?”
Nội thị cùng cung nữ đều quỳ trên mặt đất, chỉ biết liều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tham-thien-truong-dang/764704/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.