Thật sự mà nói, chuyện làm hoàng đế chắc chắn không phải chuyện làm cho người ta khoái trá. Nhất là vào thời điểm thần tử bên người hòa lâm quốc đô quá mức thúc đẩy. Xem nhật trình biểu của hắn suốt những ngày qua đi!
Đầu tiên, Chư Cát Tiểu Hoa dẫn kiến tên Vương Kiêu đáng chết kia giao cho trẫm. Tên Vương Kiêu lại còn xướng tố câu giai khóc cầu trẫm giết y, nói cái gì y có lỗi với trẫm, có lỗi với triều đình, có lỗi với…
Màn diễn vô nghĩa này trẫm không muốn tái thuật lại! Nếu trẫm không rõ ràng đây là mánh khóe của Chư Cát Tiểu Hoa, chẳng phải hóa ra trẫm ngồi ở ngôi vị hoàng đế này nhiều năm như vậy là uổng công sao?
Thôi, thôi. Tạm tha cho y đi! Cũng là một kẻ có thể đánh giặc, giết như vậy cũng đáng tiếc. Quan phục nguyên chức cũng được nhưng phải chịu một chút khiển trách nho nhỏ, ai bảo làm cho trẫm tức giận phát sốt một chuyến. Cái tết này sao mà khổ thế.
Thứ hai, Lưu Thừa tướng vẫn có lòng khúc mắc với Chư Cát Tiểu Hoa lại đứng ra vạch tội Chư Cát Tiểu Hoa! Trẫm biết, con rể tốt của hắn, Trần Đỉnh Văn đã chết, Chư Cát Tiểu Hoa lại chậm chạp không phá án cũng có điểm không đúng. Nhưng vì vậy mà nói Chư Cát Tiểu Hoa cấu kết Kim Quốc, đánh cắp bản đồ bảy chỗ phân bố quân lực biên quan thì không phải rất trẻ con sao? Suốt hai canh giờ! Bọn họ lại tranh cãi trên triều đường suốt hai canh giờ! Trẫm đành phải hạ chỉ, điều tra rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tham-thien-truong-dang/764696/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.