Thiết Thủ rốt cục đã trở lại, so với thời gian Gia Cát Thần Hầu dự tính chậm mất ba ngày, mang theo một thân nội thương nghiêm trọng về tới Lục Phiến Môn.
Truy Mệnh nhìn đến sắt mặt tái nhợt của Thiết Thủ, chính mình mặt cũng trắng bệch, chạy nhanh đem đỡ hắn vào phòng. Vô Tình, Lãnh Huyết, Thích Thiếu Thương kéo Cố Tích Triều cũng rất nhanh theo vào.
“Nhị sư huynh, huynh mau vận công chữa thương đi.” Truy Mệnh thúc giục hắn.
Thiết Thủ lại lắc đầu, khí nhược nói: “Mau mời thế bá đến, ta có chuyện gấp gáp cần bẩm báo!”
“Vì sao phải lúc này!” Truy Mệnh bất mãn oán giận, hắn chưa từng thấy nhị sư huynh có sắc mặt kém như thế này, tựa hồ với người chết khác nhau không bao xa!
Vô Tình lại càng hiểu được Thiết Thủ, chỉ nói: “Lãnh Huyết, đi thỉnh thế bá.”
Gia Cát Thần Hầu rất nhanh chạy tới, “Đừng nói vội!” Ông thấp giọng ra lệnh cho Thiết Thủ, cầm bàn tay giúp hắn điều tức, một khắc sau mới buông ra.
Sắc mặt Thiết Thủ lập tức tốt hơn rất nhiều, “Thế bá, biên quan xảy ra chuyện!”
“Biên quan? Không phải cho huynh đi tra án tử của Tích Triều sao? Sao huynh lại chạy đến biên quan?” Truy Mệnh lên tiếng đầu tiên.
“Truy Mệnh, câm miệng! Cho nhị sư huynh nguơi nói hết đã!” Gia Cát Thần Hầu bất đắc dĩ nói, đồ đệ này lúc nào cũng làm cho hắn vừa vui vừa đau đầu!
“A!” Truy Mệnh kêu, chán chường ngồi trở lại bên người Thiết Thủ.
“Từ đầu con đang điều tra án tử của Tích Triều, con phát hiện ra địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tham-thien-truong-dang/764681/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.