Trước mặt Ngọc Hoàng Thượng Đế tối cao, có hai vị thần tiên vừa bị thiên binh thiên tướng áp giải đến giữa đại điện, một vị gọi là Tê Hà tiên nhân, vị kia là Dương Nham tiên nhân.
Tê Hà tiên nhân lạnh lùng, gương mặt vô biểu tình, bất quá xưa nay y rất hiếm khi lộ ra cảm xúc thật trước mặt kẻ khác,cho nên chúng tiên gia mới truyền tai nhau câu nói: “Thiên niên nghe được y cười, trăm năm nghe được y nhất ngữ”. ( Trăm năm nghe được y cười,trăm năm nghe được một câu nói của y.)
Người đang quỳ bên cạnh Tê Hà tiên nhân chính là Dương Nham tiên nhân dung mạo tuấn mỹ phi phàm, tuy tai họa bất ngờ ập xuống đầu,nhưng bên môi hắn vẫn như cũ hàm chứa thật nhiều tiếu ý.
Dáng cười ngọt ngào của hắn khiến cho đám tiên nữ trên thiên đình đổ xô chạy theo như vịt,nhìn thấy cảnh đó khiến cho chúng tiên nhân chua xót muốn chết,ai cũng tự nhủ với lòng,nếu đã có ý trung nhân, thì tuyệt đối không được để cho nàng nhìn thấy tên Dương Nham lưu manh kia, bằng không,việc ý trung nhân của mình thay lòng đổi dạ chỉ là chuyện sớm muộn, đến lúc đó sẽ phải hối hận vạn phần!
“Các ngươi có biết tội hay không?”
Ngọc Hoàng Thượng Đế uy nghiêm trách cứ.
Tê Hà tiên nhân lộ vẻ hơi do dự, còn Dương Nham tiên nhân thì hoàn toàn không chịu nhận tội, trái lại còn bày ra bộ dáng “Ta không có sai”.
“Tình yêu này chính là sự lựa chọn của ta, muốn ta nhận tội hả, không có chuyện đó đâu.”
Dương Nham tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tap/66175/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.