Trong đêm tối bóng dáng Trần Nhiên ,Bùi Nam Thành và Bùi Thời Tứ chạy thụt mạng trong rừng sâu . Phía sau họ là một đám người đang đuổi theo
không biết đã trôi qua bao lâu, phía trước họ là một vách đá dựng đứng, phía dưới là những con sóng nhấp nhô . Đêm muộn, ánh sáng vàng chiếu lên những con sóng tạo nên một khung cảnh thơ mộng
Ba người dừng lại trước vách đá, phía trước họ là vực sâu . Bùi Thời Tứ quay người lại, cậu ta nhất chân chạy về phía đám người đang đuổi theo
Rettt" chiếc áo Bùi Thời Tứ đang mặc bị Trần Nhiên kéo lại, sức hai người đều lớn làm cho chiếc áo rách một đường
Nhìn Bùi Thời Tứ, Trần Nhiên lắc đầu
Đừng xông qua
Bùi Thời Tứ đưa tay kéo lại chiếc áo, giọng nói cậu ta toát lên sự nóng nẩy
' Tôi muốn đánh bọn chúng, cô sợ à ?"
Câu nói cậu ta khiến Trần Nhiên muốn đấm vào đầu cậu ta . Phía trước là một đám người số lượng trên 50 người, sức lực ba người ở phe cô có mạnh đến đâu cũng không thể đối phó . Huống chi bọn họ toàn là người chuyên nghiệp
Trần Nhiên đưa tay kéo lấy áo Bùi Nam Thành bên cạnh . Người này không phải một mình cô có thể khống chế
Bùi Nam Thành giúp tôi
Tay Bùi Nam Thành đưa ra, anh giữ chặt cánh tay Bùi Thời Tứ . Đôi mắt anh đầy giận dữ nhìn đám người đang nở nụ cười đáng sợ tiến lại gần về phía anh
Không cần nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tam/3648146/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.