Ánh mắt của Trần Nhiên hướng về Bùi Thời Tứ một lúc lâu, trên khuôn mặt cô có chút nét buồn
" Bộp" Bùi Nam Thành vỗ nhẹ lên vai Trần Nhiên. Anh nhìn cô cười khổ
"Em không quan tâm tôi à ?"
Bàn tay Bùi Nam Thành chỉ mới chạm nhẹ, cái tâm trí thẩn thờ của Trần Nhiên bỗng nhiên bị đánh thức. Cả cơ thể cô hơi nhảy dựng
Trần Nhiên dùng ánh mắt hồn nhiên nhìn về phía Bùi Nam Thành
"Có chuyện gì vậy ?"
Bùi Nam Thành nhìn cô, anh lắc đầu :" Không sao, em có thể lấy giúp tôi hộp dụng cụ y tế không "
Bùi Nam Thành chỉ vào vết thương trền vai bản thần
"Tay tôi bị thương lấy đồ không tiện "
Trần Nhiên nhìn anh , cô gật đầu
"Được thôi"
Cô cứ thể mà rời đi, không một câu hỏi thăm Bùi Nam Thành. Bộ dụng cụ y tế của nhà anh tuy cô cũng không biết chúng được đặt nơi nào nhưng cô cũng không đứng lại đề hỏi anh
Vết thương của anh tuy trông khá nghiêm trọng nhưng trong tâm trí của cô đã bận nghĩ đến việc khác. Huống hồ gì tình cảm của cô với anh không sâu, hai người chỉ là tình bạn
Cô đang bạn nghĩ đến một việc khác, theo mạch truyện bây giờ khi Bùi Thời Tứ về nhà sẽ lại bị mẹ cậu ta đánh đập. Cô đang nghĩ có nên cứu cậu ta hay không
Đi xuống cầu thang, bước chân Trần Nhiên dừng lại, cô xoay người nhìn về phía trên lầu hét lớn
"Bùi Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tam/3647348/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.