Tĩnh tâm hồi lâu Trần Nhiên cảm thấy hơn chán, cô nhìn xung quanh mình, anh cảnh sát không biết từ khi nào đã rời đi . Trần Nhiên nhìn quanh tìm đồng hồ nhưng trên bức tường vàng trống không, không một đồ trang trí
Trần Nhiên lại nhìn xuống cổ tay của bản thân, cổ tay là một mảng trắng trống vắng. Cô quay đầu
" Lúc trở về mình nên mua đồng hồ rồi "
Trần Nhiên nhìn căn phòng sáng trưng nhưng lại không có một cánh cửa sổ cô thở dài
" Đã có đèn sáng như vậy rồi sao lại không có cửa sổ chứ . Haizzz, Bùi Nam Thành cũng tới lâu quá rồi
Trần Nhiên ngồi yên không có một cử động làm cho thời gian trôi qua trong tâm trí cô rất lâu . Cô tưởng như đã ngồi trong phòng thẩm vấn hơn hai tiếng nhưng thực ra cô chỉ mới ngồi 45 phút
Chán nản Trần Nhiên lại nãy ra một ý tưởng tồi, cô nhìn về phía camera xem nó như một buổi livestream không có chữ mà ngồi nói chuyện một cách ngu ngốc
" Hi, chào các bạn tôi là chuột . Tôi thích ăn mèo, các bạn biết vì sao không . là vì.. vì tôi là chuột tinh . Bạn có tin tôi có thể xuất hiện sau lưng bạn bây giờ không 1 2 3 bùm . Ha ha ha tôi vẫn ở đây..."
Vì sao ạ,
Bầu không khí trong căn phòng giám sát rất kì lạ, trên mặt mỗi người đều mang nét dỡ khóc dỡ cười. Trông Trần Nhiên thật sự rất buồn cười nhưng trong lý trí họ nhận thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tam/3644627/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.