Công việc dồn lại nhiều ngày , khi Bùi Nam Thành sử lý xong thì đã 7 giờ tối . Bùi Nam Thành vừa thu dọn đống tài liệu xong anh liền bước tới chỗ Trần Nhiên
Trên ghế sofa, không biết từ khi nào Trần Nhiên đã ngủ say . Bùi Nam Thành bước đến , anh gọi cô dạy
Đang ngủ mê mang , vừa mờ mờ tĩnh lại . Chiếc bụng nhỏ của cô đã đánh trống biểu tình . Ý thức Trần Nhiên liền tỉnh hắn , người cô đói đến mức không còn sức lực . Dáng vẻ đầy lười nhác chống tay ngồi dậy
" Đi thôi "
Vừa nói , cái đầu nhỏ của Trần Nhiên cứ lắc qua lắc về . Lúc bước đi , đôi tay trắng trẻo thon dài đung đưa , đôi chân bước siêng vẹo tiếng về phía trước
Ở đằng sau , nhìn cái dáng vẻ vừa đói vừa buồn ngủ, bước đi như zombie của cô , anh vừa buồn cười lại vừa thương . Bùi Nam Thành nhanh chóng bước đến, anh ngồi xuống trước mặt cô
" Lên đi , tôi cõng cô đi "
Trần Nhiên nhìn Bùi Nam Thành , giây phút này cô không nghĩ nhiều , bước một bước cũng khiến sức lực của Trần Nhiên tiêu tan nhanh chóng. Trần Nhiên bước đến leo lên người anh
" Anh đi nhanh chút "
Trần Nhiên cúi đầu tựa đầu lên vai Bùi Nam Thành , tay cô thả lỏng đung đưa trước người anh
Dáng vẻ bước đi của hai người khiến cho nhân viên cả tập đoàn nháo nhào, hàng loạt ánh mặt ngỡ ngàng nhìn vị chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tam/3643329/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.