" Đau quá đi "
Vừa thoát khỏi cơn mê toàn thân Trần Nhiên đã truyền đến từng cơn đau nhức . Tuy đau nhưng Trần Nhiên lại cảm thấy vui , vui vì cô còn sống . Nếu cô nhớ không nhầm khi vụ tai nạn xe xảy ra, chiếc xe của cô đã phát nổ
Trần Nhiên muốn mở đôi mắt của mình ra để kiểm tra thân thể bản nhưng đôi mắt cô dán chặt không thể mở , có lẽ tác dụng của thuốc mê còn chưa hết
Cô mơ màng gọi người trợ lý đã đồng hành với cô nhiều năm để hỏi thăm tình hình. Trước hết là hỏi thăm kẻ chủ mưu gây ra vụ tai nạn của cô
" Tiểu Thành , cậu có đó không?"
Trần Nhiên chờ mãi vẫn không có người đáp lại , cô cố gắng mở đôi mắt đang kép chặt của mình ra . Trong lòng không khỏi trách mắng người trợ lý vô trách nghiệm đã vất cô ở nơi này một mình mà chạy đi nơi đâu
Đột nhiên trong căn phòng yên tĩnh lại một tiếng " Cạch " tiếng mở cửa nhỏ trong không gian yên tĩnh lại rất rõ ràng . Trần Nhiên quay đầu về phía tiếng động , đôi mắt cô vẫn chưa thể mở ra
" Tiểu Thành, là cậu à ?"
Vẫn không có tiếng trả lời quen thuộc vang lên , Trần Nhiên chỉ nghe được tiếng khóc thút thít của một ai đó . Cô khó chịu , dùng những ngón tay của bản thân rán mở cặp mắt đang nhắm chặt của mình
Cặp mắt mới mở một kẻ nhỏ, Trần Nhiên đã nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tam/3643316/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.