Không thể nói Yến Vân Hà không có chút kinh hoảng nào, nhưng đồng thời trong lòng cũng có nghi vấn như Giang Tùng. Chính là...Ngu Khâm vậy mà thích kiểu này?
Hắn cho rằng Ngu Khâm hẳn là thích nữ, nhưng có lẽ y cũng thích nam? Nhưng hắn tin Ngu Khâm sẽ không vì hứng thú mà dạo chơi nhà thổ, khả năng cao là vào đây bắt người.
Hơi thở Yến Vân Hà vững vàng, hắn đã cởi áo khoác, tròng tấm sa mỏng của đứa nhỏ kia lên, nhuyễn kiếm trên eo không thể dùng nhưng giày vẫn còn giấu đồ. Hắn sờ chân một cái theo bản năng, đột nhiên phát hiện vừa rồi vì trốn lên giường mà đã cởi giày ra giấu xuống dưới giường.
Khẽ cắn môi, Yến Vân Hà mò vào trong túi, nơi đó còn cất mê dược, trên tay cũng có ám khí. Nếu thật sự không được sẽ dựa theo hoàn cảnh mà làm, hạ mê dược vào rượu của Ngu Khâm. Loại người như bọn họ, cởi quần áo trên người ra, chỉ vũ khí thôi đều có thể rớt ra mười mấy loại, phòng ngừa tai họa.
Yến Vân Hà vén rèm xuống giường, hạt châu đủ mọi màu sắc va chạm phát ra tiếng kêu thanh thúy. Phòng này sao mà hoa hòe lòe loẹt, còn khoa trương hơn Vạn Hoa Lâu. Nơi nơi đều là sa mỏng che đậy tầm mắt.
Có điều nếu thật sự đánh nhau, lớp sa mỏng này lại có tác dụng che chắn rất tốt.
Chân Yến Vân Hà mang vớ trắng, đạp lên thảm cứng không phát ra tiếng động nào. Ngu Khâm ngồi trước bàn đưa lưng về phía hắn, y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tam-khong-tinh/3523306/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.