Cảm nhận được hô hấp hơi dồn dập của Ngu Khâm trong bóng đêm, không biết là do tức giận hay là do xấu hổ. Yến Vân Hà cười cười, chủ động nói: "Xem ra sổ sách không có ở đây, tên Ngụy Tri Lý này cáo giá, sẽ không để chúng ta dễ dàng tóm được nhược điểm đâu."
Ngu Khâm lặng thinh, biết Yến Vân Hà nhắc tới chính sự là đang muốn lảng sang chuyện khác, muốn xua đi bầu không khí quá mức ái muội vừa rồi. Yến Vân Hà còn sợ Ngu Khâm không chịu phối hợp nhưng hiển nhiên là hắn đã nghĩ nhiều, Ngu đại nhân so với hắn càng thích thú công việc hơn cả. Ngu Khâm hỏi hắn: "Ngươi định làm gì tiếp theo bây giờ, hay là đi thẳng đến Khai Bình?" "Thanh Y Bang hẳn không phải là sơn phỉ bình thường, nếu họ chỉ là tham tiền hàng hóa của các thương nhân Vân Châu, Ngụy Tri Lý không cần mất công đi một vòng lớn như vậy." Yến Vân Hà lắc đầu nói.
Nói khó nghe thì quan gia muốn lấy tiền từ phú thương sẽ có rất nhiều phương pháp đơn giản hơn so với cách này, cần gì phải hợp tác với đám liếm máu trên đao không tiếc mạng.
Thật ra trong lòng Yến Vân Hà đã mơ hồ có một suy nghĩ, nhưng nếu suy đoán của hắn là thật, vậy thì không chỉ việc ở Vân Châu, sự thật che giấu phía sau sẽ làm chấn động toàn bộ kinh thành.
"Nếu không tìm thấy manh mối ở chỗ Ngụy Tri Lý, vậy chỉ có thể bắt đầu tra từ một đầu mối khác." Yến Vân Hà nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tam-khong-tinh/3484282/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.