“Yến Vân Hà, vì sao ngươi phải đến biên cương?”
May là lúc này Yến Vân Hà không uống rượu, bằng không nhất định sẽ bị cái tiếng “Bắt gian” long trời lở đất này làm cho sặc tới chết.
Nhóm phú thương hai mắt nhìn nhau, nhìn về phía Ngu Khâm đang đứng ở cửa, lại hóng chuyện mà nhìn Yến Vân Hà. Yến Vân Hà lập tức thu lại vẻ hòa nhã trên mặt, lộ ra vẻ mặt tức giận: “Nể mặt ngươi! Đừng tưởng rằng gia sủng ngươi vài hôm, ngươi đã có thể được đằng chân lân đằng đầu*! Nơi này là nơi ngươi có thể tới sao?”
Ngu Khâm nhướng mày, không ngờ tới việc Yến Vân Hà còn tiếp tục diễn. Diễn vai một tên phú thương có mới nới cũ**, lại để ý thể diện, diễn một cách nhuần nhuyễn vô cùng.
Ánh mắt của chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ thật sự mang theo áp lực, chỉ liếc mắt quét ngang mọi người trong phòng một cái, mọi người đã bị cái liếc này làm cho đổ một thân mồ hôi lạnh. Yến Vân Hà thầm than trong lòng, kỹ thuật diễn của Ngu Khâm còn cần phải cải thiện hơn, ánh mắt này vừa nhìn đã biết không phải người thường rồi.
Hắn lập tức ném một cái ly tới chỗ Ngu Khâm, phá vỡ bầu không khí vi diệu, lại diễn ra bộ dạng say rượu thất thố: “Muốn la lối khóc lóc thì trở về, không thấy gia đang bàn chính sự sao?”
Lúc này vị phú thương áo trắng vừa nãy lập tức bước ra hòa giải: “Vân công tử, đừng tức giận, bình tĩnh nói chuyện là được rồi.” Những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tam-khong-tinh/3470554/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.