Rầm, tiếng nuốt vang lên trong bóng tối, Yến đại nhân kinh hãi. Không biết có phải do tốc độ tim đập quá nhanh khiến cho lỗ tai hắn đau đớn hay bởi vì bầu không khí lúng túng này. Màn giường dày nặng ngăn ra một không gian kín, hương vị của Ngu Khâm như bao phủ lấy hắn, sống chết bị người khác nắm trong tay đầy đe dọa, làm cho mạch máu kích động đập nhanh liên hồi.
"Ngu đại nhân, muốn nếm vị của ta..." Âm cuối hắn trầm thấp nỉ non: "Có khó gì đâu." Vừa dứt lời, vỏ đao liền chống lại lưỡi dao sắc bén, khi đón đỡ tóe ra tia lửa.
Bọn họ ngươi tới ta đi trên giường, rốt cuộc là Yến Vân Hà tìm ra khe hở, đánh bay thanh đao trong tay Ngu Khâm, cùng lúc đó, hắn cũng vội vàng ném vỏ đao ra ngoài. Hung khí lần lượt biến mất khỏi tấm màn giường, âm thanh chúng nện trên mặt đất vang dội.
Yến Vân Hà nhẹ nhàng thở ra, đang muốn xin ngừng đánh, yết hầu đột nhiên bị bóp chặt, hai mắt hắn trầm xuống, thầm nghĩ thật đấy à? Chẳng qua là uống say vào sai phòng, rồi chẳng qua là cởi sạch rồi bò lên giường, Ngu Khâm tức giận như vậy làm gì. Yến đại nhân đúng lý hợp tình mà nghĩ, còn cảm thấy Ngu Khâm keo kiệt quá rồi.
Không gian nhỏ hẹp không thích hợp để làm động tác lớn, tuy sức lực Yến Vân Hà lớn hơn Ngu Khâm nhưng không biết Ngu Khâm từ khi nào học một thân công pháp dị thường xảo quyệt khó chơi. Đặc biệt là nội lực lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tam-khong-tinh/3442245/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.