Tư Tuấn căng thẳng nhấn ga, khi chạy tới con đường tập trung quán bar, trời đã tảng sáng, đường phố kết thúc cuộc sống về đêm thật lạnh lẽo vắng vẻ, trong phòng chơi bóng kia không có một bóng người, phòng khách lầu một có vết tích đánh nhau, lầu hai cũng là một mảnh hỗn độn.
Cậu không có phương thức gì liên lạc với Kỳ Tử Gia, khi đang lo lắng không biết làm sao, trước cửa sổ truyền đến tiếng gọi: “Kỳ đại ca, Kỳ đại ca!”
Tư Tuấn ngẩn người, mới phản ứng lại là đang gọi cậu, theo tiếng gọi nhìn lại, đứa bé gọi là Tiểu Võ kia trốn ở góc tường hướng cậu vẫy vẫy tay.
Nguyên lai đêm qua sau khi cậu rời đi không lâu, Trâu Kiệt liền tỉnh, nói không muốn gây thêm phiền phức cho bọn hắn, bất chấp ngăn cản mà rời khỏi phòng chơi bóng. Mấy giờ sau, lại có một nhóm người xông vào muốn bắt đứa bé trai còn đang hôn mê kia. Kỳ Tử Gia đánh lùi những người đó, nhưng cũng hiểu được nơi đây không thích hợp ở lâu, liền bảo tất cả mọi người về nhà tránh sóng gió, chính mình cũng mang theo đứa bé kia giấu đi, chỉ để lại Tiểu Võ len lén quan sát tình huống.
Nghe được Trâu Kiệt cùng Kỳ Tử Gia tạm thời chưa gặp phải nguy hiểm, Tư Tuấn thở dài một hơi, lại không nghĩ rằng, đây chỉ là một trận gió nhẹ mưa phùn trước khi bão táp bắt đầu mà thôi.
Dẫn đến bão táp chính là đứa bé không mời mà đến kia, hai ngày tiếp theo, thậm chí toàn bộ hắc đạo vùng châu thổ xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tam-cua-nam-nhan/1486213/quyen-1-chuong-9-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.