Khi ăn con cua lớn, khoảnh khắc vui vẻ nhất, chính là lột ra vỏ cứng của cua, thấy gạch cua tràn đầy lộ ra. Mà hiện tại, một chút một chút đem chiếc áo ba lỗ bị mồ hôi tẩm ướt kéo lên, lộ ra da thịt nhẵn nhụi sáng bóng êm dịu, loại cảm giác hạnh phúc cùng chờ mong này, còn hơn gạch cua dính đầy tay trăm nghìn lần.
Mặt Tư Tuấn có chút hồng, không biết là ngượng ngùng hay phẫn nộ, xoay mặt sang một bên, ánh mắt buông xuống, tựa như tất cả mọi chuyện phát sinh trước mắt đều không liên quan đến cậu.
Thế nhưng Kỳ Hoán Thần sao có thể để thời khắc tuyệt vời như vậy biến thành kịch một vai của mình.
Nắm đường cong phân minh nơi hàm dưới của Tư Tuấn, dùng lực cũng không thể kéo mặt cậu quay lại… Được rồi, núi không theo ta, ta tự đến núi.
Hơi nghiêng đầu, hôn lên khóe môi mím chặt của cậu, đầu tiên là nhẹ chạm vài cái, rồi sau đó hàm trụ bờ môi, đầu lưỡi như đang gõ cửa, một chút lại một chút liếm cắn chặt khớp hàm của cậu.
Kỳ Hoán Thần thân kinh bách chiến, kỹ năng hôn cũng rất cao siêu, cho dù không vào được, cũng có đủ thủ đoạn. Tư Tuấn trên phương diện này căn bản là tờ giấy trắng, chống đỡ không được, một tay đẩy hắn ra.
Mặt Tư Tuấn càng trướng đỏ, vai run nhè nhẹ, lấy bàn tay lau đôi môi dính đầy nước bọt, hổn hển nói: “Anh… anh muốn làm thì nhanh một chút, đừng như vậy… đừng như vậy trêu đùa tôi!”
“Đây là thứ anh muốn … là giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tam-cua-nam-nhan/1486208/quyen-1-chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.