Khi Tư Tuấn lại mở mắt ra, mặt trời đã lên cao, cậu nhìn trần nhà, nằm thêm mười phút, mới chậm rãi ngồi dậy.
Chăn trượt xuống đến bên hông, hơi cúi đầu, trước ngực đỏ sẫm một mảng.
Không có dũng khí nhìn đống hỗn độn nơi hạ thân, Tư Tuấn vén chăn xuống giường, đi nhanh về phía phòng tắm … Đau đớn có thể quên, thế nhưng theo bước chân cậu, dịch thể bạch trọc không ngừng chảy xuống từ giữa hai chân, một lần nữa nhắc nhở cậu, tất cả phát sinh đêm qua, không phải ác mộng, mà là hiện thực không thể trốn tránh.
Đi vào phòng tắm, tấm gương lớn chiếm nửa bức tường khiến một thân hỗn độn của cậu không hề che dấu chút nào, hiện lên trong tầm mắt… Tư Tuấn nhắm mắt lại, cắn chặt hàm răng, hít sâu vài lần cũng không cách nào bình tĩnh, hung hăng đấm một quyền lên tường.
Nhưng mà một quyền phát tiết phẫn nộ này, lại động đến vết thương ở bụng cùng nơi tư mật, dưới đau đớn kịch liệt, Tư Tuấn căn bản đứng không vững, chỉ có thể quỳ một gối xuống mặt đất, đầu dựa vào tường, thở dốc từng ngụm lớn.
Đau đớn dần dần lui, những thứ bị đau đớn che phủ, di chứng dính bẩn cùng sưng thũng nhục nhã càng trở nên đặc biệt rõ ràng.
Tư Tuấn mở vòi hoa sen, nước lạnh lẽo trực tiếp phun xuống, tựa hồ mang theo tác dụng xoa dịu đau nhức, vết thương sau mông cũng bị đông lạnh tê liệt.
Đỡ tường đứng lên, điều chỉnh nước ấm, Tư Tuấn bắt đầu cẩn thận rửa sạch thân thể.
Cứ như vậy, cậu lại phải nhìn thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-tam-cua-nam-nhan/1486201/quyen-1-chuong-4-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.