*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cố Viễn ngồi ghế sau trong buồng xe rộng lớn, nheo mắt lại, ngắm nghía chiếc nhẫn lục bích lóng lánh trong tay.
Thoạt nhìn chỉ là một chiếc nhẫn ngọc bích bình thường, màu sắc tuy rằng xanh bóng, nhưng vì có tì vết rõ ràng nên chất ngọc cũng không thể tính là quá tốt. Điểm hiếm thấy chính là hoa văn điêu khắc thực tinh tế, dạo gần đây Cố Viễn vẫn luôn mang theo bên người, rảnh rỗi lại lấy ra quan sát, nhưng mãi vẫn không rõ hoa văn điêu khắc kia có ý gì.
Cái này từ đâu ra?
Tại sao Phương Cẩn lại phải ném vào trong thùng rác?
Vệ sĩ ở hai bên trầm mặc không nói, khu vực ghế sau ngoại trừ tiếng ô tô chạy trên mặt đường thì không có bất cứ âm thanh gì.
Một lát sau nữ thư ký ngẩng đầu khỏi đống giấy tờ trên tay, có vẻ như muốn báo cáo cái gì với Cố Viễn, nhưng đột nhiên nhìn thoáng qua chiếc nhẫn, sửng sốt một chút rồi lại nhìn Cố Viễn, ý cười yêu thích và ngưỡng mộ lướt qua trên khuôn mặt.
Tầm nhìn nơi khoé mắt của Cố Viễn nhạy bén bắt gặp ngay, "...Sao vậy, cô nhận ra cái này sao?"
Nữ thư ký ngượng ngùng cười cười: "Cũng không phải nhận ra rõ ràng lắm... Ngài có thể cho tôi xem một chút không?"
Cố Viễn chần chờ chốc lát, vẫn là đưa nhẫn qua. Nữ thư ký cẩn thận chú ý nhận lấy, nâng trong lòng bàn tay quan sát hồi lâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-sac-tham-xu-sau-tham-trong-dem/1291051/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.