Triệu Trăn ở trong bệnh viện nửa tháng thì không ở nổi nữa, không nói tới bất tiện đủ chuyện, chủ yếu là Trương Hoàn phải chạy qua chạy lại hai nơi thật sự quá mệt, Triệu Trăn mắt thấy bảo bối nhà mình vốn đã gầy như cây gậy sắp biến thành bộ xương rồi.
Ông đau lòng không chịu được, còn tức giận với người giúp việc chăm sóc Trương Hoàn, nói không chăm sóc tốt.
Không chỉ có nguyên nhân này, Triệu Trăn còn lo nằm bệnh lâu không có hiếu tử. (ý là nằm trên giường lâu ngày người khác dần dần sẽ không đến thăm nữa)
Bản thân vẫn ở trong bệnh viện, ngay cả nha đầu Triệu Sưởng kia trông ông bốn mười ngày cũng không muốn trông ông nữa.
Kỳ thật đây không thể trách Triệu Sưởng, là Triệu Trăn nói cô vẫn luôn ở lại trong nước, không quay về tiếp tục học tập, như vậy không tốt, hơn nữa ông không có vấn đề gì, bảo Triệu Sưởng về nước A đi học.
Đương nhiên lúc đầu Triệu Sưởng sẽ không chịu, nghĩ thế nào cũng phải đợi ba xuất viện rồi mới đi.
Nhưng Triệu Trăn nói cô ở đây không có tác dụng qua lớn, chủ yếu nhất là còn thường xuyên quấy rối ông và Trương Hoàn ở riêng, câu này đương nhiên ông không nói ra, ông mà biểu đạt như thế, Triệu Sưởng sẽ tức giận ngay tại chỗ, mắng cho Triệu Trăn một trận, nói ông thấy sắc quên con gái, có tâm ở trong nước chăm sóc ông, ông còn muốn ghét bỏ, nói cô không có tác dụng.
Triệu Sưởng chỉ tuỳ ý phát giận, thật ra vẫn lo lắng ba nhiều hơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-sac-chi-tien-truoc-dem-toi/1310780/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.