Một đường theo Triệu Trăn đi bệnh viện, Trương Hoàn có ảo giác, thậm chí cảm giác mình đã chết, có lẽ nên nói là linh hồn thoát khỏi cơ thể, hồn phách cậu phiêu dạt, sau đó như là tiến nhập vào cơ thể Triệu Trăn, vì vậy, cậu cảm nhận được đau đớn của Triệu Trăn, cảm nhận được tình yêu Triệu Trăn dành cho cậu.
Triệu Trăn ý chí kiên cường, tuy rằng bị thương thành như vậy, tất nhiên đau đớn khó nhịn, nhưng ông lại không biểu hiện ra đau đớn, cũng không hôn mê ngay lúc đó, ông vẫn có ý thức, bị Trương Hoàn nắm tay, cảm nhận được nước mắt của Trương Hoàn rơi xuống má ông, vào lúc đó ông còn mở mắt, muốn cùng Trương Hoàn nói chuyện, bảo cậu đừng thương tâm, chính mình sẽ không sao, nhưng mà, ông lại đau đến không có sức để lên tiếng.
Ông được đưa đến bệnh viện lớn của huyện gần hiện trường tai nạn nhất, ở đây chỉ cách hiện trường tai nạn không tới nửa tiếng đồng hồ đi xe, hơn nữa nửa đường đã được chuyển tới xe cứu thương tiếp nhận truyền máu, thế nhưng, Trương Hoàn lại cảm giác đoạn đường này như dài cả đời vậy.
Triệu Trăn được đẩy tới phòng cấp cứu, ông xuất huyết quá nhiều, lại thêm một bên bắp chân gần như gãy nát xương, một chân khác cũng bị thương động mạch, tình huống không được khả quan.
Trương Hoàn chờ bên ngoài phòng cấp cứu, tinh thần hoàn toàn căng thẳng, lúc lão đại nhóm vệ sĩ đi qua bảo Trương Hoàn đi băng bó vết thương trên chân, Trương Hoàn mới cúi đầu chú ý tới chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-sac-chi-tien-truoc-dem-toi/1310773/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.