CHƯƠNG 24
“ Dạ nhi, ngươi tỉnh rồi, cảm thấy có tốt hơn chưa? Có đói bụng không?” Nhìn thấy Lăng Dạ tỉnh lại, Lăng Quang lập tức kích động hỏi.
“ Phụ hoàng, đã để ngươi lo lắng rồi, xin lỗi.” Lăng Dạ có chút hổ thẹn nói.
“ Không phải tại ngươi, khát không, đến uống chút nước này, ngươi đã hôn mê một ngày rồi, phụ hoàng lo lắng muốn chết.” Lăng Quang bưng nước đến nói.
Lăng Dạ chậm rãi uống từng ngụm, sau khi uống được vài ngụm thì không uống nữa: “Phụ hoàng, ta đói rồi.”
“ Biết ngươi tỉnh lại sẽ đói bụng, nên ta đã kêu ngự thiện phòng chuẩn bị sẵn rồi. Chỉ đợi ngươi tỉnh lại là ăn thôi.” Lăng Quang dịu dàng nói.
“ Phụ hoàng ngươi đối với ta thật tốt.” Lăng Dạ nói, rồi lại bật khóc, trong khoảng thời gian hôn mê, y mơ rất nhiều giấc mộng, mơ thấy em trai nói mình là ôn thần, rồi mơ thấy nương, ba mẹ, Lâm thúc thúc, có một chút cảm giác vừa đau thương vừa vui vẻ, nhưng mơ thấy nhiều nhất vẫn là sự cô độc và thống khổ trong căn phòng nhỏ ở kiếp trước, mỗi ngày em trai đều đến nói những điều tổn thương, có lúc em trai tâm tình không tốt cũng đều toàn bộ phát tiết hết lên người y. Không có ai quan tâm lo lắng, mỗi ngày chỉ có một vầng trăng nhỏ làm bạn ngoài cửa sổ.
“ Dạ nhi, sao lại khóc, ngươi đứa nhỏ ngốc nghếch này, phụ hoàng không đối xử tốt với ngươi thì đối xử tốt với ai đây.” Lăng Quang nhẹ nhàng lau đi nước mắt của Lăng Dạ, có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-quang/1587071/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.