Editor: Hazakura
Trước giờ Trịnh Thù chưa từng bị ép đến thế, lưng chống vách tường phía sau, cứng đờ không dám nhúc nhích.
Đôi tay rũ bên người hắn có thể đẩy số 11 ra dễ như bỡn, thế mà hắn không dám chạm vào, cứ như thể số 11 là tình độc khiến người ta mê muội, nếu dính vào sẽ nghiện.
Bỏ lỡ thời cơ từ chối, số 11 kéo khóa quần hắn xuống, nuốt vào dương v*t cứng một nửa.
Khoang miệng mềm mại ấm áp thuần thục hút quy đầu, từ tốn nuốt dần đến cán, có điều độ dài không cho phép, nên số 11 đành dùng tay vuốt ve phần rễ.
Cả người Trịnh Thù cứng thành đá tảng, đến động tác cúi đầu cũng khúc khuỷu quanh co.
Hắn chưa từng bị ai ngậm như vậy.
Lối sống hắn vốn nghiêm cẩn khắc chế thanh tâm quả dục, trước ngày tàn toàn ở trong quân đội nên chẳng gặp được bao người khác phái, mà hắn không hề có ý với đồng tính, từ đó đến nay đều tự mình giải quyết.
Hiện giờ đột nhiên bị cảm xúc tuyệt diệu đánh úp, hắn gắng gượng kìm nén để không bị tình dục chi phối. Có đứng yên bất động không ép số 11 nuốt sâu hơn thôi đã hao hết toàn bộ sức tự chủ của hắn.
Lý trí hắn gào thét đòi lui, số 11 càng ép sát, mút mùi ngon.
Tiếng vang nọ khiến Trịnh Thù mặt đỏ tai hồng, không nhịn được hoảng loạn cúi đầu nhìn, thấy rõ đầu lưỡi anh hồng nõn nà vươn ra từ hàm răng trắng như tuyết, nhẹ nhàng liếm gậy th*t
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-oanh/3403739/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.