Cao Nhãn từ bệnh viện trở về được Vĩnh An đưa đến khu biệt thự riêng của Trần Minh. Đây là nhà mà Trần Minh lâu lâu sẽ đến nghỉ ngơi, bởi vì cách bệnh viện của Ái Triêm tương đối gần nên hôm nay mới ở lại đây.
Từ xa đã nhìn thấy Khương Đồng đứng bên ngoài phòng Trần Minh, đi qua đi lại lo lắng không thôi.
-Khương Đồng. Anh về bao giờ vậy hả?
Khương Đồng ngẩng lên nhìn thấy Cao Nhãn thì khuôn mặt giãn ra một chút:
-Lão đại gọi về.
-Gọi anh về làm gì?
-Thì ngoài chuyện cô Ái Triêm ra còn có chuyện gì nữa chứ? Mà cả ngày rồi lão đại còn chưa ăn gì cả. Người chứ đâu phải máy móc, làm sao chịu nổi chứ?
-Còn không chịu ăn cơm sao?
Cao Nhãn lo lắng sốt ruột nhìn lên lầu. Khương Đồng lắc đầu, ngay sau đó hỏi:
-Cô mang cơm đến bệnh viện sao? Cô ấy sao rồi?
Cao Nhãn thở dài:
-Ăn được vài muỗng cháo. Tôi nói vài câu đã bỏ lẫy không ăn.
Dứt lời, cả hai người đồng thời thở dài. Cao Nhãn kể lại những lời của Ái Triêm ở bệnh viện cho Khương Đồng nghe, sau đó hỏi anh ta:
-Anh nói Ái Triêm thật sự... chỉ là giận dỗi thôi sao?
Khương Đồng nhớ lại mọi chuyện, khi anh ta nhận được mệnh lệnh của Trần Minh trở về, cũng không để tâm chuyện này lắm.
Anh ta có chút hiểu biết tính tình của Ái Triêm, biết hai người cãi nhau, tám phần là muốn lão đại nhà anh ta đi dỗ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-yeu-ca-mot-doi/2710638/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.