Bên này Trần Minh nghe ông hỏi cũng không ngạc nhiên, bởi người hiểu anh ngoài Ái Triêm thì cũng chỉ có ông, liền rầu rĩ gật đầu:
-Dạ.
Ông Trần hiền hậu, cười cười:
-Chuyện này từ trước đến giờ chưa bao giờ xảy ra. Không lẽ cháu đã gây ra chuyện gì đó?
Trần Minh nghiêm túc suy nghĩ một chút, rồi kiên định lắc đầu:
-Không có ạ.
Ông nội Trần hài lòng gật đầu, rướn người muốn ngồi dậy. Trần Minh nghe động đứng lên đỡ ông, kéo gối đặt phía sau cho ông tựa vào :
-Vậy thì tốt. Hai người trẻ tuổi, có va chạm cãi nhau cũng là chuyện bình thường. Ái Triêm là một cô gái rất tốt, con phải đối xử thật tốt với con bé mới được.
Trần Minh không nói lời nào, âm thầm suy nghĩ. Chẳng phải anh đã đối xử rất tốt với cô rồi sao? Mỗi chuyến công tác, anh đều dành thời gian đấu giá các trang sức quý báu mang về tặng cho cô. Tiền tiêu vặt chuyển tài khoản cho cô cũng gấp đôi mẹ anh. Ở nhà đầy đủ kẻ hầu người hạ. Nhưng mà cô cố tình không biết đủ. Lại muốn gây chuyện đòi chia tay. Nghĩ đến cô không còn muốn ở bên cạnh anh nữa, Trần Minh cảm thấy mình như muốn nổi điên lên.
Thấy anh âm trầm không nói chuyện, ông Trần lại muốn giáo huấn anh nhiều hơn:
-Dù sao hai đứa sau này cũng sẽ là vợ chồng, con phải yêu thương con bé nhiều một chút. Tính cách con bé đơn thuần, đại khái cũng sẽ không tức giận lâu đâu.
Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-yeu-ca-mot-doi/2710245/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.