Ái Triêm ngẫm nghĩ thấy hơi lạ nên gọi bà ta lại:
-Dì à, trong tay dì là gì vậy?
Dì giúp việc đứng lại, lộ ra vẻ mặt khó xử:
-Phu nhân nói, phải đem tất cả đồ dùng trong nhà bị người ngoài đụng vào vứt hết.
Ái Triêm thay đổi sắc mặt. Dì giúp việc dọn phòng khách mà ba Chỉnh đã ngủ qua, "bị người ngoài đụng vào", còn không phải là nói ba cô sao? Cô giật chiếc túi trên tay dì giúp việc nhìn qua, là chăn ga gối đệm trong phòng ngủ mà cô đã sắp xếp cho ba.
-Còn những thứ gì nữa?
-Còn một vài thứ đồ dùng trong nhà bếp, tôi cũng đã dọn dẹp xong, chuẩn bị đem đi bỏ.
Trên mặt Ái Triêm thể hiện như không hề tức giận, ngược lại đưa chiếc túi lại cho dì giúp việc, miệng nhẹ nhàng nở nụ cười nói:
-Dì nói lại với bà chủ nhà dì, bà ta dám ném một thứ, tôi sẽ mua lại gấp mười lần. Đương nhiên sẽ tính vào tiền chi tiêu hàng tháng của nhà họ Trần. Đừng tưởng cái danh cô chủ nhỏ của tôi chỉ là danh hảo.
Tâm trạng đi ra ngoài cũng không còn, cô quay người bỏ đi ra vườn hoa sau nhà. Điều chỉnh tâm trạng, cô kỳ thật dần dần nhận ra khoảng cách giữa cô và Trần Minh càng ngày càng xa. Khúc mắc giữa hai người thật sự quá nhiều.
Mẹ anh không thích cô, Trần Minh sẽ không bởi vì cô mà ngay cả mẹ mình cũng không cần. Những trợ thủ đắc lực bên cạnh anh, Vĩnh An thì bằng mặt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-yeu-ca-mot-doi/2710227/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.