Ái Triêm tỉnh lại thì đã là chiều muộn. Cô mơ màng mở mắt thì nhìn thấy Trần Minh ngồi bên cạnh giường. Tay cô vẫn còn cắm dây chuyền nước. Đầu óc không linh hoạt mấy:
-Tôi bị làm sao vậy?
-Chỉ là bị viêm dạ dày thôi. Không có gì nghiêm trọng. Em cần phải nghỉ ngơi nhiều.
Viêm dạ dày? Từ trước tới giờ cô không hề đau dạ dày. Mà mấy ngày nay cũng không ăn thứ gì ở bên ngoài. Làm thế nào đau dạ dày nhỉ?
Nhưng điều làm cô cảm thấy lạ hơn là Trần Minh kèm ở bên giường gọt táo. Chủ tịch King Trần đang ngồi bên giường gọt táo cho cô sao?
-King Trần của anh phá sản rồi sao?
-Không có.
-Vậy sao giờ này anh lại ở đây?
Trần Minh xoay người, một bên tay cầm con dao, một bên tay cầm quả táo đang gọt dở ... Ái Triêm đột nhiên có cảm giác giây tiếp theo bản thân sẽ thành miếng vỏ táo trên tay anh.
Anh cứ híp mắt như vậy nhìn cô, bên miệng nở nụ cười nhàn nhạt:
-Vì sao tôi ở đây, em nói đi?
Ý cười của anh như một màn sương mù nhợt nhạt ngăn cách giữa hai người, thật thật giả giả cô không thể nắm bắt được. Hai người đối diện với nhau vài giây, Ái Triêm thu hồi tầm mắt.
Cô ở trong lòng đang mắng thầm anh diễn kịch nhìn rất giống, hiện tại cô và anh như cặp vợ chồng tình thâm ý sâu chăm sóc nhau lúc ốm đau bệnh hoạn. Có lẽ ái nhìn vào cũng phải ngưỡng mộ mất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-yeu-ca-mot-doi/2710212/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.