Ái Triêm liếc mắt sang nhìn tập hồ sơ trong tay anh đã bị mở ra. Cô cũng lười quản. Trước sau gì anh cũng sẽ biết. Có giấu cũng không có ý nghĩa.
-Ừ.
Vừa dứt lời, di động của cô vang lên, cô nhìn thoáng qua, đi ra ngoài nhận điện thoại. Trần Minh lẳng lặng nhìn theo bóng lưng cô với ánh mắt phức tạp. Anh đang rất muốn hỏi cô là tại sao. Nhưng lời nói đến miệng lại không thốt ra được.
Khi Ái Triêm đi vào, Trần Minh vẫn ngồi nghiêm chỉnh trên ghế như cũ, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như chưa có chuyện gì xảy ra. Thấy cô đi vào, anh mở miệng nói:
-Vài hôm nữa tôi cho người đưa Cao Nhãn cùng về Tam Giang với mẹ.
Ái Triêm kinh ngạc, cô xoay người hỏi anh:
-Vì sao? Cô ta không phải là trợ lý đắc lực của anh ở tập đoàn sao?
Và cũng là chân chạy cho Nguyệt Anh nữa. Nhưng câu này cô chỉ để ở trong lòng. Trần Minh không đáp lại, anh nhàn nhạt nói:
-Em không cần quan tâm đến cô ta. Tôi đã biết Cao Nhãn là người của mẹ.
Ái Triêm trầm mặc. Vậy tức là anh đã biết những chuyện mà họ làm với cô. Cũng có thể vì đó mà muốn chuộc lỗi nên mới hủy hôn đúng không?
Đột nhiên nhớ lại những chuỗi ngày đã trải qua trong nhà họ Trần khi trước. Lần đầu tiên tới thành phố N, cô luôn luôn cẩn thận từng li từng tí, lấy lòng mỗi một người ở xung quanh anh, hy vọng bọn họ có thể thích cô, chấp nhận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-yeu-ca-mot-doi/2710186/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.