Ái Triêm ở trong nhà nghe động tĩnh liền chạy ra, sửng sốt mà nhìn người trước mặt. Sắc mặt ba Chỉnh xanh mét, nhìn vẻ mặt vân đạm phong khinh của Trần Minh, lại liếc nhìn con gái sửng sốt đứng bên cạnh.
Vẻ mặt Ái Triêm chột dạ lấm lét nhìn ba. Ông trừng mắt liếc cô một cái:
-Con vào phòng với ba!
Cô thở dài, bản thân vô tội nằm không cũng trúng đạn, rũ đầu đi theo sau ba.
Bên ngoài, Trần Minh vẫn bình thản mặt không đổi sắc nói chuyện cười đùa cũng mấy người bạn của ba Chỉnh. Người đàn ông vừa mới lên tiếng muốn làm mai cho Ái Triêm nhìn thấy Trần Minh anh tuấn tiêu soái cũng ngượng ngùng cười gương.
Ba Chỉnh ở bên trong khó nén được tức giân mà chất vấn cô:
-Sao nó lại đến đây? Hai đứa đã làm lành rồi sao?
Ái Triêm oan uổng gấp đến độ muốn khóc đến nơi:
-Không có, con cũng không biết tại sao hôm nay anh ta lại đến đây.
Ba Chỉnh bán tín bán nghi mà nhìn cô:
-Thật không phải là con kêu nó đến?
Ái Triêm lắc đầu:
-Thật mà ba. Con về đây cũng không hề nói với anh ấy. Chỉ là tối hôm qua không biết tại sao anh ấy gọi điện cho con nên con có nói con về thăm ba.
Nói đến đây cô mới ý thức được không ổn, vội vàng ngậm miệng lại.
-Chỉ cần nó gọi điện hỏi là con phải nói sao?
Ba Chỉnh muốn điên lên, chỉ hận rèn sắt không thành thép. Con gái ông thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-yeu-ca-mot-doi/2710159/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.