Trâm Chi bắt Ái Triêm tải ngay hợp đồng về cho mình coi. Đọc xong các điều khoản, hận không thể bắt cô ký hợp đồng ngay lập tức:
-Cậu không phải cũng tu nghiệp chuyên ngành nội thất sao? Vừa hay có điều kiện rèn luyện tay nghề luôn, còn thu được tiền. Chân Ái, chân Ái à. Làm ơn đi. Để vụt cái hợp đồng này chắc cậu làm tớ tức chết mất thôi.
Cuối cùng bị Trâm Chi thuyết phục, cô cũng đặt bút ký hợp đồng bán sức cho công ty Furny.
Hai đêm cuối cùng trước ngày bay, Trâm Chi đến ngủ với cô. Hai đứa ôm nhau nằm nói rất nhiều chuyện, ôn lại những kỷ niệm thời đi học. Trâm Chi hỏi cô một câu:
-Cậu có hối tiếc không?
-Hối tiếc chuyện gì?
-Chuyện đã bỏ rơi con vịt đẻ trứng vàng Trần Minh kia ấy?
Ái Triêm bật cười gõ đầu bạn:
-Cậu nghĩ gì thế hả? Nghĩ tớ là kẻ hám tiền sao? Tớ cũng đâu phải không thể nuôi được bản thân? Quên anh ta tớ mới có cơ hội làm lại từ đầu.
Trâm Chi thở dài:
-Ừ. Có khi như cậu vậy lại hay.
Cô nhìn vẻ mặt đầy tâm sự của Trâm Chi thì biết chắc cô nàng có chuyện gì đó đang muốn nói.
-Cậu không sao đấy chứ? Rốt cuộc có chuyện gì?
Trâm Chi ngập ngừng một lúc mới lên tiếng:
-Tớ.... không biết phải nói sao với cậu nữa. Ba mẹ tớ ép tớ kết hôn.
-Tại sao? Trước đó không phải nói sẽ cho cậu tự do lựa chọn sao? Ở nhà xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-yeu-ca-mot-doi/2710139/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.