Không biết sau bao lâu. Ái Triêm mơ màng tỉnh dậy. Cô không biết nơi này là nơi nào, trong lòng cảm thấy rất nghi hoặc nên tim cô đập nhanh hơn bình thường. Cô thử động đậy người, cổ tay hơi đau nhói, mới biết là hai tay cô đang bị dây thừng trói chặt.
Cô định thần rất nhanh. Nỗi hoảng sợ và lo lắng trước khi bị ngất đi lại dội về trong trí nhớ. Là Khả Như. Đã lâu lắm rồi cô không có tin tức gì của cô ta sau vụ việc lùm xùm năm đó. Nhưng khuôn mặt của cô ta thì cô không cách nào quên được.
Cô nhanh chóng lia mắt quanh căn phòng, mới biết trong phòng này không chỉ có một mình cô. Có một người nữa đang đứng bên cửa kính nhìn ra sân tennis bên ngoài, quay lưng về phía cô, do ngược ánh sáng nên cô chỉ nhìn thấy dáng vẻ cao ráo của người đó.
Nghe tiếng động, người đó lập tức quay lại đi nhanh về phía cô, trên gương mặt là nụ cười vui vẻ:
- Ô, cô tỉnh rồi à?
Nguời đàn ông có đôi mắt xám và nụ cười tươi tắn ở trước mặt cô không hề xa lạ, chính là Brent, anh bạn gặp gỡ tình cờ mà cô đã trả tiền mua chai nước giúp anh ta.
Cô không ngờ gặp Brent ở đây. Nhưng trong hoàn cảnh này nếu không suy nghĩ hắn tiếp cận cô với ý đồ xấu thì đúng là cô bị hư não thật rồi. Cô trấn định một chút, cố gắng kìm xuống sự căng thẳng nhìn hắn hồi lâu mới mở lời:
- Tại sao anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-yeu-ca-mot-doi/2707882/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.