Ewad giới thiệu vô cùng ngắn gọn. Sau đó lặng lẽ chờ đợi phản ứng từ cô. Những cô gái thức dậy trong phòng hắn, một thì nháo nhào lên tìm cách chạy trốn, hai là khóc lóc ầm ĩ đòi bồi thường, ba là bắt đầu náo loạn đòi tự tử. Hắn đã quá quen với việc này nên đang dự đoán cô sẽ là trường hợp nào.
Chỉ là phản ứng của cô khiến hắn rất bất ngờ. Cô chỉ nhìn hắn, im lặng hồi lâu rồi cô nhẹ nhàng ngồi dậy, ngẩng đầu lên, chậm rãi cất lời:
-Cảm ơn vì đã cứu tôi. Tôi bây giờ đã khỏe rồi, không dám làm phiền đến anh nữa.
-Không nghĩ tôi là người hại cô?
Ái Triêm bật cười lắc đầu:
- Tôi lại không nghĩ thế. Nếu anh muốn hại tôi thì đâu cần cho bác sỹ băng bó vết thương cho tôi làm gì.
Giờ hắn mới nhớ ra là Steven mới vừa nãy có xử lý chỗ trầy xướt cho cô. Hắn lắc đầu khẽ cười:
- Cô thật thú vị!
Ewad đặt ánh nhìn lên gương mặt xinh đẹp của cô. Cô đã giành được sự ưu ái của Trần Minh, cũng là cô gái đầu tiên đã khơi gợi nên sự tò mò trong hắn. Thật đúng là không phải người đơn giản.
- Vậy cô định trả ân tôi thế nào?
- Trả ân sao? Tôi nghĩ ở địa vị một người như anh cũng không phải cứu tôi chỉ vì cần tôi trả ân mà có hành động ra tay nghĩa hiệp như vậy chứ?
-Cô biết tôi ở địa vị nào sao?
-Quần áo hàng hiệu. Giày da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-yeu-ca-mot-doi/2707782/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.