Tảng đá ngay cổng Huyền trai bị Cung Ngô Đồng "Nghiền xương thành tro" lúc trước, hôm nay đã lặng lẽ xuất hiện một tảng mới —— đúng là khối Cung Ngô Đồng tiện tay mang về từ Hàn Đàm bên đảo Minh Hạp. 
Hàn thạch bóng loáng như ngọc, tản ra hàn khí lạnh lẽo chưa tiêu tan, phía trên khắc hai hàng chữ. 
—— Thiên Đạo ồn ào, ký dung hựu tắc. 
Lạc khoản, "Cung". 
Thu Khước Thiền sóng vai đi cạnh Cung Ngô Đồng, lúc lướt ngang qua tảng đá kia thì khẽ cau mày: "Đó là bút tích của sư huynh? Mỗi một nét chữ đều ẩn chứa kiếm ý sắc sảo, đúng là Thánh tôn chân truyền. Chỉ là chữ thì đẹp, nhưng nếu Thánh tôn trở về nhìn thấy, không chừng lại phạt sư huynh quỳ kinh*." 
*Hành động khi thực hiện các nghi lễ Phật giáo, người khất thực sẽ quỳ xuống để bày tỏ lòng thành kính. 
Hắn nói xong, giơ tay muốn hủy hàn thạch, Cung Ngô Đồng nhẹ nhàng đưa mắt sang, đuôi mắt viết "Ngươi dám?" 
Thu Khước Thiền lập tức thu móng vuốt về. 
Hai người trở về Hồng Trần Uyển, không biết ba người Minh Tu Nghệ bị trách phạt cái gì mà giờ còn chưa về. 
Cung Ngô Đồng đến phòng luyện đan, đánh bay cấm chế trên cửa, cất bước tiến vào. 
Thu Khước Thiền thuần thục giúp Cung Ngô Đồng cởi áo khoác trên vai xuống đặt sang một bên, nhìn trái nhìn phải, giọng nói khàn đục, nghe như lại sắp hộc máu: "Sư huynh không luyện đan bao lâu rồi? Mấy ngày trước huynh nói mình không có phùng xuân linh đan, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-se-dai-nghich-bat-dao-voi-su-ton-co-ma/2699945/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.