Từ nhỏ Cung Ngô Đồng đã tự luyện linh đan cấp thiên gặm như đậu phộng ngào đường, lúc 18 tuổi thì kết Nguyên Anh, do nửa người Phật cốt và ma cốt nên được Thiên Đạo thương hại, chỉ phải chịu một đạo lôi kiếp, tùy tiện luyện một món linh khí là qua. 
—— nếu người khác mà biết y tu hành dễ dàng như thế, sợ là sẽ phun ngay một búng máu rồi sinh tâm ma. 
Mà bây giờ vì y "suy nghĩ lung tung", tu vi đã trực tiếp rớt từ Hoá Thần kỳ xuống Kim Đan đại viên mãn. 
Bọn Việt Ký Vọng mặt mũi đần độn đi quét bậc thang. 
Cung Ngô Đồng đang cởi bộ đồ rộng thùng thình này ra, cười tủm tỉm nói: "Muốn cười thì cười đi, đừng chịu đựng." 
Minh Đăng ở một bên mạnh mẽ nhịn cười, ra vẻ lạnh nhạt nói: "Không dám." 
Cung Ngô Đồng cũng chẳng thèm quan tâm bên cạnh có người, cởi sạch quần áo lỏng lẻo trên người, trần truồng đi đến tủ quần áo tìm đồ mặc. 
Minh Đăng chỉ là một tia xuân ý, dù có mở thần trí thì cũng không phải người thường, hắn nhìn không chớp mắt, mặt cũng không đổi sắc, toả xuân ý ngập tràn căn phòng, đỡ cho Cung Ngô Đồng lại bị hàn ý nhập thể. 
Cung Ngô Đồng còn đang tìm kiếm quần áo, Minh Đăng đột nhiên nói: "Tiểu Thánh tôn, tông chủ tới rồi." 
Cung Ngô Đồng thuận miệng "ừ" một tiếng, không để trong lòng, ánh mắt không tự chủ mà liếc liếc xuống dưới —— không biết có phải ảo giác của y hay không, mà y cảm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-noi-la-se-dai-nghich-bat-dao-voi-su-ton-co-ma/2699914/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.