Kiến Hạ há hốc miệng, lời đã nói ra không thể rút lại được, thế nhưng quả thực là cô không có bông băng hay thuốc sát trùng, cũng không có chút kinh nghiệm hay kĩ thuật xử lí vết thương nào.
Hai người nhìn nhau một lúc thật lâu, nam sinh phì cười thành tiếng.
Cậu đi tới bên bồn rửa, có vẻ không chút để bụng mà bắt đầu vặn vòi nước rửa mặt. Vết thương trên đầu cậu có vẻ cũng không quá lớn, lại khuất trong tóc, sớm đã ngừng chảy máu. Những vết máu khô trên mặt được rửa sạch sẽ rất nhanh.
Cậu đóng vòi nước lại, có lẽ vì bị nước tràn vào nên không mở được mắt, chỉ có thể lớn tiếng hỏi: "Này, cậu có giấy không?"
Kiến Hạ vội vàng chạy tới bên bàn cầm gói Tương Tâm Ấn * lên đưa cho cậu ta. Đối phương chìa bàn tay ướt sũng ra nhận lấy, thế nhưng cô lại nhanh chóng giằng về.
(* Tương Tâm Ấn: Một hãng khăn giấy ở Trung Quốc.)
Hành động co kéo này khiến nam sinh cúi đầu đứng bên cạnh bồn rửa hơi cau mày, Kiến Hạ âm thầm thở dài trong lòng, da đầu căng lên, xé miệng túi, rút ra ba tờ, xếp gọn ghẽ vuông vức lên nhau rồi lại đưa cho cậu.
"... Tay cậu ướt, không bóc được, mình..."
Khuôn mặt của nam sinh vẫn đang vùi vào trong khăn giấy, thở dài một tiếng.
"Cảm ơn cậu." Giọng nói của cậu phảng phất một hơi thở trong lành.
Nam sinh cào cào mái tóc húi cua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-nhieu-nam-nhu-the/2830691/chuong-4.html