🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau




"Cậu đứng ở đây bao lâu rồi?"





"Chắc 20 phút, mình nhìn thấy cậu và bố cậu... Đó là bố cậu phải không? Mình nhìn thấy hai người đi tới, liền vội vàng trốn, ông ấy đi rồi mới chui ra. Vốn dĩ muốn lấy đá ném vỡ cửa sổ phòng cậu cơ, nhưng cậu ở tầng 4 cao quá, mình không ném lên được."





Trần Kiến Hạ kéo Lý Nhiên tránh ra khỏi đường đi trước cổng, đề phòng bị giáo viên quản lí kí túc trong phòng thu phát nhìn thấy, vô tình thấy cậu vẫn đang quàng chiếc khăn dệt bằng sợi bông hóa học mà lần trước mình cho mượn đó, trái tim thoáng mềm ra.





"Mình nghĩ là cậu vẫn còn giận, sợ cậu tiếp tục tắt máy không thèm để ý tới mình, bởi thế bèn chạy tới. Mặc dù không biết là sai ở đâu, thế nhưng mình sai rồi, cậu cái gì cũng đúng hết." Lý Nhiên cười hì hì nói.





Trần Kiến Hạ ngước mắt nhìn cậu, trong lòng sáng rỡ như đèn đường.





Cô thích sự thản nhiên và thẳng thắn của cậu, cô quấn thành một mớ bòng bong kéo dài mười cây số, cậu chỉ một bước đã nhảy qua. Bởi vì cậu tự tin chắc chắn, thế nên có thể thản nhiên nói ra lời "sợ cậu tiếp tục tắt máy không thèm để ý tới mình", ngược lại không lo lắng bị ai xem thường.





Con người thế này. Con người đối lập hoàn toàn với Trần Kiến Hạ.





"Cậu không biết bản thân sai ở đâu?" Trần Kiến Hạ nghiêng đầu.





Lý Nhiên cười ha ha gãi gãi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-nhieu-nam-nhu-the/2830635/chuong-32.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đã Nhiều Năm Như Thế
Chương 32: Biển nhân sinh
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.