Ngày thứ hai sau khi Tư Dạ đi khỏi, tôi được Bắc Nguyệt dẫn tới suốinước nóng được ẩn dấu trong vẻ non xanh nước biếc của khu biệt thự Hoàng gia.
Suối nước nóng bí mật và cổ kính này là thánh địa chữa thương củaHoàng gia, môi trường rất được thiên nhiên ưu đãi, điều kiện quanh nămrất tốt, có thể khiến con người ta thoải mái, chính điều đó đã làm chocon suối này trở thành tinh hoa của trời đất, có công hiệu chữa thươngcực tốt.
Bắc Nguyệt đưa tôi đến nơi sông núi hùng vĩ, hoa thơm chim hót này là mong có thể mượn suối nước nóng này để tôi nghỉ dưỡng vài ngày.
Tôi thả lỏng cơ thể, áp sát vào bức tường làm bằng đá hoa cương bên cạnh suối nước nóng.
Trước mắt là một màu xanh biếc trong vắt như ngọc, núi xanh baoquanh, nước biếc chảy róc rách, những lùm hoa dại muôn màu muôn vẻ điểmxuyến những bông hoa nhiều màu trải rộng trên khắp khu đồi núi xanh đậmnày.
Rõ ràng thời tiết đã gần cuối thu nhưng nơi này vẫn mang vẻ xinh đẹpkiều diễm của mùa xuân, đẹp đến mức lay động tâm khảm, đúng là một vùngđất nguyên sơ tách biệt hẳn với thế giới bề bộn ngoài kia.
Tôi phóng tầm mắt nhìn màu xanh mềm dịu mới mẻ đó, bất giác thở dài một cái “Đẹp thật…”
Bắc Nguyệt nhổ cây kim bạc cắm ở sau lưng dùng để lưu thông máu trong người tôi xuống, xoay người tôi một cái, cầm lấy chiếc khăn lông để bên cạnh bờ suối lau mồ hôi trên trán cho tôi…
“Đau không?” Anh đau lòng hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-ngung-tich/2882946/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.