🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mở mắt ra đã thấy bức tường trắng toát của bệnh viện, đèn chiếu thẳng vào mặt tôi, giống như dòng nước trong suốt, lạnh lẽo, cô tịch…



Vũ kéo tay tôi, đôi mắt phiếm hồng, tôi nhìn anh, hỏi “Hắn đâu rồi?”



Vũ lắc lắc đầu, “Không tìm thấy, dưới vách núi dựng đứng đó là mộtcon sống, chắc là bị nước cuốn trôi đi rồi.” Vũ đang nói đến thi thể hắn



Tôi không nói chuyện nữa, chỉ trừng mắt nhìn vách tường.



Hắn chết rồi, nhưng tôi lại vẫn còn sống?



Tôi ra sức vạch đám băng gạc trên cổ tay mình ra, Vũ tóm chặt lấy tay tôi



“Đừng cử động mạnh, bác sĩ nói, động mạch của em bị đứt, may là còn đến cấp cứu kịp thời, nếu không máu đã chảy cạn rồi.”



“Thế ư?” Thì ra màu hồng nhàn nhạt đó, không chỉ là của hắn, cũng có cả của tôi nữa…



“Ngưng Tịch, sao lại trở thành như vậy?”



Tôi nhìn anh, đưa chiếc nhẫn đó ra, Vũ thất thần, chỉ nhìn chằm chằm vào nó.



“Nhược Băng, là bị hắn giết…”



Ngày hôm ấy, Vũ nắm chặt chiếc nhẫn trong tay, bi ai khóc bên giường tôi, rất lâu vẫn không thể nói gì…



****



Tôi đặt quyển sách xuống, lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, cây ngôđồng đã chuyển sang màu vàng úa, mùa hè đã yên lặng trôi đi, bất giác,mùa thu đã đến từ rất lâu rồi…



Nhìn chiếc lá cây vàng úa vừa mới lìa cành đó, tôi đột nhiên nghĩ đến một câu vừa đọc được trong sách



“Sinh rực rỡ tươi đẹp như hoa mùa hạ, tử lặng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-ngung-tich/2882938/chuong-59.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Dạ Ngưng Tịch
Chương 59
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.