🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tiếng sóng biển chầm chậm dãn ra không ngừng quanh quẩn bên tai, khithì mơ hồ, khi thì rõ ràng, giống như ý thức rời rạc của tôi…



Trong mơ màng, luôn nghe thấy có người không ngừng tha thiết nói nhỏbên tai tôi, tiếng nói đó mềm nhẹ mà dễ nghe giống như tiếng trầm bổnglên xuống của một người ngâm thơ vậy…



Quen lắm, ai nhỉ? Tôi rất muốn mở mắt to ra để nhìn người đó, nhưng cũng chỉ là vô ích, mí mắt tôi nặng nề như đeo đá nghìn cân…



Ý chí đang giục giã bản thân hãy tỉnh táo lên nhưng cơ thể đã kiệt quệ sức khỏe lại phản bội lại ý chí…



Cứ như vậy, không biết đã trải qua bao lâu…



Cố gắng mở to đôi mắt bị bỏng, nhưng trước mắt vẫn chỉ có một màu tối đen, đáy lòng đột nhiên lạnh lẽo, giật mình ngốc nghếch nửa giây kí ứctrước khi hôn mê mới bắt đầu kéo về…



Tôi còn nhớ, đôi mắt bị tổn thương bởi ánh sáng mạnh nhưng tại sao một chút cảm giác ánh sáng cũng không có? Không phải là…



Còn nữa, Hoàn Tư Dạ đâu? Hắn tới tìm tôi lại còn để tôi đâm bị thương, hắn bây giờ đang ở đâu?



Tôi biết, chỉ cần hắn còn sống thì chắc chắn sẽ không bỏ lại tôi, chẳng lẽ…



Một cảm giác khủng hoảng không tên bộc phát từ tận đáy lòng tôi, suynghĩ của tôi bay đi rất xa, bóng tối vô tận lại khiến tâm trạng tôi trởnên rối bời…



Đến giờ tôi mới biết rõ, cảm giác người đó không ở bên cạnh mình, cảm giác bản thân bị

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-ngung-tich/2882910/chuong-47.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Dạ Ngưng Tịch
Chương 47: Vô vọng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.