Mưa bão nổi lên Đầu đau mơ hồ, thái dương giống như bị những tia sáng rất mảnh lần lượt chiếu vào, cảm giác đau đớn cắn rứtTôi dùng ngón tay xoa xoa thái dương đang giật lên từng chập của mình, lông mày nhíu chặt lại…
“Sắc mặt em hình như rất không ổn, đêm qua ngủ không ngon sao?” Người đan ông ngồi đối diện tôi vừa tao nhã bưng chén trà lên vừa hỏi
“Đúng vậy,. nhức đầu quá…” Tôi rên rỉ
Sáng nay lúc soi gương thấy mặt mình tái nhợt như ma nữ, hơn nữa đầucòn đau đến mức sắp nứt ra, đó là kết quả của việc say rượu…
Người đàn ông đối diện nhìn khuôn mặt trắng bệch, trên tay quấn đầybăng gạc của tôi, ánh mắt hơi tối, trầm giọng nói “Ngưng Tịch, xin lỗi,đêm hôm trước, tôi có phần hơi quá đáng…”
Tôi không nhìn hắn, cụp mắt xuống, chậm rãi bưng chén trà lên, nhấpnhẹ một ngụm, sau đó ngẩng mặt lên, tầm mắt giao với tầm mắt của ngườiđối diện, thấy vẻ ặt nghiêm túc của hắn tôi dịu dàng mỉm cười
“Không sao, tôi không để ý…”
Vẻ mặt dịu dàng của tôi lại khiến sắc mặt của người đàn ông đối diện trầm xuống, vẻ mặt giống như đang bất mãn
“Ngưng Tịch, em lúc nào cũng không đau không ngứa như vậy ư?” (không đau không ngứa ý là không có cảm giác gì, lãnh đạm)
Nghe vậy, tôi khẽ cười một tiếng, chậm rãi đặt chén trà xuống, trêuchọc “Sao cơ? Chẳng lẽ, Truyền tiên sinh hi vọng nhìn thấy tôi hai mắtđẫm lệ kể kể lể lể với ngài những điều oan ức mà mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/da-ngung-tich/2882897/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.